GÓC CHIỀU

GÓC CHIỀU

Người về sỏi đá phân bua
Rừng cây đổ lá cành thưa thu vàng
Chiều lay lắt khói không gian
Bơ vơ hạt nắng còn đang thẫn thờ
Nghìn trùng xa lắng hồn mơ
Có con bướm trắng ngẩn ngơ cuối trời
Người đi đâu, mấy dặm khơi ?
Mắt xanh xao ngó chơi vơi sương ngàn !

2001

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang