MỘNG ĐẦU

mong-dau

Ta về lỡ cuộc rong chơi
Hớp trăng ngẫu hứng ngỏ lời yêu em
Và từ đấy nữa, từng đêm
Vầng trăng nghiêng rót vàng thêm chén sầu
Người đi, thương nhớ về đâu
Từ trong sơ ngộ mộng đầu ngó theo … !

2003

(Trích tập thơ Mắt nghìn trùng, Từ Xuân Lãnh, NXB Văn nghệ, 2004)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Lên đầu trang