Rừng núi chập chùng tiếp biển khơi
Đá Bia mây phủ đứng chơi vơi
Tháp Chàm cô lẻ chờ ai đó
Dòng nước sông Đà lặng lẽ trôi
Núi Nhạn bơ vơ đứng giữa trời
Người đi năm tháng biết đâu rồi ?
Ta về đất cũ hồn nghe lạnh
Hỏi phượng hè, hoa mấy độ rơi ?
(Trích tập thơ Mắt nghìn trùng, Từ Xuân Lãnh, NXB Văn nghệ, 2004)