Ta nhặt sương rơi
Kết thành chuỗi ngọc
Thôi, em đừng khóc
Hồn đá chơi vơi
Ta hái trăng sao
Dâng đời thương nhớ
Em đừng để lỡ
Một giấc chiêm bao
Xin tặng em đây
Nụ hồng tình ái
Em về giữ lấy
Một thoáng hương bay
Mai mốt trời mưa
Em buồn mắt biếc
Ta nghe xao xuyến
Ngọn gió thu đưa !
(Trích tập thơ Mắt nghìn trùng, Từ Xuân Lãnh, NXB Văn nghệ, 2004)